Sự thật của lịch sử luôn luôn ẩn dấu
rất nhiều điều bí mật, đôi khi sự tiết lộ của lịch sử cũng làm sụp đổ
niềm tin và khiến nhiều người thất vọng hoàn toàn về thần tượng của
mình. Kết quả như thế thường xảy ra ở các quốc gia độc tài, với lối
tuyên truyền nhồi sọ và bưng bít thông tin, trong đó có cả Việt nam.
Mới đây ngày 30/9/2015, dư luận ở Việt
nam đã xôn xao trước tin ông Hà Huy Hoàng, cựu phóng viên báo Thế giới
và Việt Nam trực thuộc Bộ Ngoại giao, bị Tòa án Nhân dân TP Hà Nội
kết án 6 năm tù vì cung cấp thông tin cho tình báo Trung Quốc. Điều đáng
nói ở đây là trong các bình luận thì hầu hết người ta đều nguyền rủa
ông Hà Huy Hoàng vì tội làm gián điệp cho Trung quốc, mà theo họ đó là
điều nhục nhã và là vết nhơ muôn đời không thể rửa sạch. Có nghĩa là cho
dù bất cứ nguyên nhân hay động cơ gì, thì việc làm gián điệp cho nước
ngoài là điều người Việt nam không thể chấp nhận được.
Lâu nay, trong suy nghĩ của đa số người
Việt nam, đặc biệt là những người lớn lên ở miền Bắc thì họ luôn được
giáo dục rằng, cùng với Mark và Engels thì Lê nin là lãnh tụ vĩ đại của
giai cấp công nông và nhân dân lao động trên toàn thế giới, là người
thầy của cách mạng Việt nam v.v.. và v.v… Tuy vậy từ khi xuất hiện mạng
thông tin internet thì mọi bí ẩn về vị lãnh tụ “đáng kính” này cũng dẫn
dần bị tiết lộ. Ví dụ, bằng chứng cho rằng Lê nin chết vì bệnh giang
mai, theo đó vào năm 2004 một nhóm bác sĩ Do Thái đã công bố một bài
báo, dựa theo các triệu chứng ghi trong hồ sơ bệnh án của Liên Xô, họ
đưa ra giả thuyết rằng Lenin đã mắc bệnh giang mai hơn 10 năm trước khi
qua đời.. Đồng thời sau khi khảo sát các tài liệu và hồ sơ bệnh án của
Lênin, Nhà sử học Helen Rappaport cũng đặt ra giả thuyết rằng ông đã
chết vì bệnh giang mai, lây truyền từ một cô gái điếm ở Paris. Và giả
thiết này vẫn tiếp tục tồn tại cho tới nay.
Hôm nay tình cờ được đọc trên trang
Đại kỷ nguyên VN bài viết với tựa đề “Lênin làm gián điệp cho Đức được đưa vào sách giáo khoa ở Nga”, với nội dung cụ thể như sau:
Lênin làm gián điệp cho Đức được đưa vào sách giáo khoa ở Nga
Trong Thế chiến thứ nhất (1914 – 1918),
nước Đức đã dùng thủ đoạn chiến tranh phi quân sự bằng cách mua chuộc
phản đồ, gián điệp từ nước Nga, đối tượng mua chuộc chính là Lênin.
(Ảnh: internet)
Gần đây, sách giáo khoa lịch sử thuộc cấp trung học phổ thông ở Nga đã
phát hành phiên bản mới với một số sửa đổi quan trọng, trong đó nổi bật
là việc cho rằng Liên Xô thuộc thời đại Lênin là một “địa ngục” và vạch
trần bộ mặt thật của Lênin trong Thế chiến thứ nhất là nội gián của Đức.
Tài liệu chỉ ra: Trong Thế chiến thứ nhất (1914 – 1918), nước Đức đã
dùng thủ đoạn chiến tranh phi quân sự bằng cách mua chuộc phản đồ, gián
điệp từ nước Nga, đối tượng mua chuộc chính là Lênin, kẻ ngông cuồng
muốn tận dụng cơ hội chính phủ Nga trong lúc khó khăn để lật đổ một cách
hợp pháp và lên nắm quyền.
Từ 1915, nước Đức luôn đứng sau yểm trợ cho Lênin.
Năm 1917, Lênin lưu vong ở nước ngoài đã ngồi “chuyến tàu kín” do nước
Đức bố trí, có binh lính hộ tống đi tới Peterborough. Ngày 8/4, Bộ Tổng
tham mưu Đức đã báo cáo với Hoàng đế Đức khi đó là Wilhelm II rằng:
“Lênin đã trở về Nga thuận lợi. Ông ta quả thực đã làm đúng ý của chúng
ta.”[ads1]
Theo thống kê, nước Đức đã chi 50 triệu mác (khoảng hơn 9 tấn vàng) hỗ
trợ Lênin làm “cách mạng”. Sách lược của người Đức đã thành công, cuối
cùng nhờ công ơn của nước Đức mà Lênin đã làm “cách mạng” thành công,
giành được chính quyền. Còn nước Đức cũng được trả ơn gấp hàng ngàn lần:
“Hai nước Nga – Đức cuối cùng đã đình chiến làm hòa, Lênin không quan
tâm đến thực trạng kiên quyết phản đối trong nội bộ Đảng (gồm cả nội bộ
Bolshevik), đã ký kết Hiệp ước Brest với nước Đức, cắt 1 triệu km2 để
bồi thường đền ơn 6 tỷ mác mà người Đức chi viện giúp đỡ.”
Sự thực lịch sử này nhân dân thế giới, gồm cả người Nga, hầu như đều
biết, nhưng việc chính quyền Nga đưa vào sách giáo khoa lịch sử hiện nay
là một tiến bộ lớn của lịch sử nước Nga.
Tóm tắt nội dung của bài viết cho thấy, Lê nin đã nhận tiền từ nước Đức 50 triệu mác (khoảng hơn 9 tấn vàng) để
làm cách mạng ở Nga vào năm 1917 và sau khi nắm được chính quyền thì
ông ta đã trả ơn nước Đức gấp hàng ngàn bằng cách cắt 1 triệu km2 để đền
bù 6 tỷ mác để bồi thường và đền ơn cho người Đức do đã chi viện giúp
đỡ. Nói tóm lại là Lê nin đã từng là một kẻ bán nước.
Thực ra về khách quan mà nói, một thông
tin từ trang Đại kỷ nguyên VN thì cũng chưa có gì để đảm bảo rằng chuyện
“Lênin làm gián điệp cho Đức được đưa vào sách giáo khoa ở Nga” đó là
thông tin xác thực 100%. Tuy vậy nếu đối chiếu với các thông tin mà
chúng ta đã từng biết đến nay, thì chuyện Lênin làm gián điệp cho Đức
đều có cơ sở cả. Những chuyện như: Cuộc Cách mạng tháng 2 năm 1917 lật
đổ chế độ Sa Hoàng và thiết lập một Chính phủ Lâm thời; chuyện Lê nin
lưu vong ở Đức và được nước Đức yểm trợ để đưa về Nga làm Cách mạng
Tháng 10/1917, vì nước Đức đã hy vọng Lenin sẽ gây ra tình trạng bất ổn
chính trị ở Nga giúp Đức có thể chấm dứt chiến tranh tại Mặt trận phía
Đông; Lê nin đã làm cách mạng để lật đổ Chính phủ Lâm thời; chuyện vào
lúc ấy, Kerenskii và những người đối lập khác trong Bolshevik cũng đã
từng buộc tội Lenin là một điệp viên ăn lương của Đức và nhận một khoản
tài trợ lớn để làm cách mạng vô sản… đã được ghi rất rõ trong lịch sử
nước Nga.
Tuy vậy cũng theo sử liệu thì, theo ghi
nhận trên giấy tờ, trong các năm 1915 – 1917, có đến ba lần Parvus – một
nhà tư bản người Đức đã tìm cách bắt liên lạc với Lenin, với mong muốn
hỗ trợ tiền bạc. Thế nhưng, Parvus cả ba lần đã không thành công. Nghĩa
là thông tin Lê nin làm gián điệp cho Đức còn là điều đang tranh cãi.
Song đến lúc này, nếu quả thực là sách giáo khoa của Nga chính thức đưa
điều này vào sách học là chuyện có thật thì chuyện Lê nin bán nước chắc
chắn là một sự thật.
Đảng CSVN luôn luôn coi Lê nin là người
thầy của cách mạng Việt nam và tượng Lê nin từ lâu đã được dựng sừng
sững tại trung tâm thủ đô Hà nội, thì khó tránh khỏi việc có một số
người cho rằng Đảng CSVN đã tôn thờ kẻ từng làm gián điệp cho ngoại bang
và nghiêm trọng hơn đó lại là một kẻ bán nước. Một câu hỏi sẽ được đặt
ra rằng: Phải chăng, tôn thờ kẻ bán nước như Lê nin, thì các học trò
Việt nam trước kia và hôm nay chắc cũng phải có các hành động tương tự?
Sở dĩ chưa khẳng định chắc chắn, vì đến
nay sự thật lịch sử chưa được công bố rõ ràng, trong khi lâu nay vẫn có
nhiều tài liệu đã khẳng định ông Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh là gián
điệp của Quốc tế Cộng sản, từng là Thiếu tá trong quân đội Bát lộ quân
của Mao Trạch Đông hay còn nhiều chuyện khác nữa. Đồng thời cũng có
nhiều bằng chứng cho thấy để tổ chức hoạt động để tiến tới giành quyền
lực chính trị cho mình, ông Hồ Chí Minh và Đảng CSVN đã nhận tiền từ
nước ngoài.
Cụ thể là
trong Hồi kí Nguyễn Đăng Mạnh, tại Phần II, Chương VII: Hồ Chí Minh, tác giả có viết rõ thế này:
Đến xã Túc Vinh, huyện Đức Bảo, tỉnh Quảng Tây thì bị bọn Hương cảnh Trung Quốc bắt (ngày 27-8-1942).
Không phải ông Hồ không có giấy tờ hợp lệ. Hồ Chí Minh không thể sơ xuất
như thế được. Hồ Chí Minh bị bắt vì khám trong người, cảnh sát Tầu phát
hiện có rất nhiều đôla. Nghe nói hồi ở Pắc Bó, có người đã thấy ông
phơi đôla cho khỏi ẩm mốc. Bây giờ qua Trung Quốc, ông đem đôla đi để
mua vũ khí cho Việt Minh.
Nhưng cảnh sát Tầu cho là Hán gian, là gián điệp của Nhật lúc bấy giờ
đang đánh Trung Quốc. Chỉ có gián điệp mới có đôla thôi chứ, người dân
Trung Quốc bình thường làm gì có lắm ngoại tệ thế! Điều này tác giả Nhật
kí trong tù cũng đã nói rõ trong thơ của mình:
Ta người ngay thẳng, lòng trong trắng
Lại bị tình nghi là Hán gian
(“Đường đời hiểm trở”)
Hôm nay xiềng sắt thay dây trói,
Mỗi bước leng keng tiếng ngọc rung;
Tuy bị tình nghi là gián điệp,
Mà như khanh tướng vẻ ung dung.
(“Đi Nam Ninh”)
Vấn đề được đặt ra ở đây là, vào thời
điểm đó thì ông Hồ Chí Minh lấy đâu ra tiền đô la để sang Trung quốc mua
vũ khí? Số tiền đô la ấy không thể có do ông Hồ in tiền giả hay lao
động mà có được, mà chắc chắn số tiền này phải được cung cấp từ một cơ
quan tình báo nước ngoài.
Sở dĩ hôm nay nói đến chuyện nhận tiền
của nước ngoài đề hoạt động chính trị, là vì hiện nay cơ quan tuyền
truyền của nhà nước Việt nam và các bạn Dư Luận viên luôn lên tiếng phản
đổi và phỉ báng các nhà hoạt động dân chủ vì tội nhận tiền từ nước
ngoài để tiến hành các hoạt động, thậm chí họ không ngại ngần chụp mũ
rằng các nhà hoạt động dân chủ chỉ vì tiền. Song nếu như hiểu rằng rằng
tiền bạc luôn là phương tiện cho mọi hành động hay việc làm, kể cả hoạt
động chính trị và làm cách mạng để thực hiện hoài bão lớn lao của họ thì
có lẽ chẳng có lý do gì để chê trách họ cả. Vấn đề là ở chỗ, nếu hiểu
chính trị là các vấn đề xung quanh việc giành và giữ quyền lực, thì một
khi nếu ai đó có ý đồ đấu tranh để nhằm tranh giành quyền lực với Đảng
CSVN hiện nay, thì chính quyền cứ chiểu theo luật pháp mà trừng trị. Chứ
không thể cứ khơi khơi chụp mũ một cách vô căn cứ như vậy.
Nếu hiểu làm gián điệp là hành động để
chỉ những kẻ nhận tiền của nước ngoài để tiến hành các hoạt động mang
lại lợi ích cho mình và ngoại bang, là điều được hầu hết người Việt nam
coi là hết sức xấu xa. Tuy vậy, lịch sử cũng như đồng tiền có 2 mặt và
mặt tốt luôn thuộc về kẻ nắm quyền. Nghĩa là những lãnh tụ cách mạng của
chế độ đương đại luôn luôn là những vĩ nhân, là những nhà cách mạng
kiệt xuất. Không chỉ thế, họ còn là những tấm gương bắt buộc cho toàn
dân học tập và noi theo.
Nhưng một khi sự thật lịch sử bị bạch
hóa, phơi bầy hoặc có sự thay đổi thể chế chính trị thì các thần tượng
“vĩ đại” đó sẽ trở thành những kẻ tội đồ của dân tộc. Lúc ấy sẽ thấy,
hình tượng lãnh tụ vốn được đánh bóng, tô vẽ quá mức sẽ trở thành cái
họa và cáng bị người ta nguyền rủa.
Ngày 03/10/2015
© Kami
0 comments:
Post a Comment