“…Bài
đăng trên Hoàn Cầu Thời Báo chỉ chứng tỏ thói quen nói lấp liếm của
Cộng Sản Trung Quốc khi cần vuốt ve cho dân chúng thỏa mãn tự ái quốc
gia. Ðó là sở trường của cộng sản…”
Hoàn Cầu Thời Báo tiếng Anh
Ngày
Thứ Ba, mọi người hồi hộp chờ coi Cộng Sản Trung Quốc sẽ làm gì sau khi
chiến hạm Mỹ USS Lassen tiến vào trong vòng đai 12 hải lý bên các đảo
nhân tạo mới đắp, bất chấp các lời đe dọa của Bắc Kinh. Người dân Trung
Hoa, sau khi đã nghe ông Ngoại Trưởng Vương Nghị dọa Mỹ “...đừng làm
những việc mù quáng gây thêm rắc rối,” chắc cũng chờ coi đảng sẽ “trừng
phạt” nước Mỹ ra sao. Rốt cuộc, đảng ta chẳng làm gì cả. Nhưng vì không
làm gì cho nên họ cần nói, tiếp tục nói, để giải thích cho dân Tàu nghe
xuôi tai rồi quên đi. Vì khó lấp liếm tình trạng bất động sau khi nặng
lời dọa nạt, cho nên đảng chỉ nói quanh nói quẩn. Một bài trên Hoàn Cầu
Thời Báo lộ rõ thế yếu của Trung Cộng trong khi tìm cách trấn an dân
chúng.
Hoàn
Cầu Thời Báo (环球时报) là phụ bản nhật báo Nhân Dân, cơ quan ngôn luận
chính thức của Ðảng Cộng Sản Trung Quốc. Bài báo xuất hiện ngày Thứ Năm,
29 Tháng Mười 2015, hai ngày sau biến cố chiến hạm Lassen, cố ý đánh
lừa độc giả ngay trong cách đặt tựa! Họ viết: “Mỹ quốc phái đô đốc tới
Bắc Kinh thảo luận về Nam Hải”. Ðọc câu này, người dân sẽ tưởng rằng vì
Trung Cộng ồn ào phản đối cho nên một vị tướng hải quân cao cấp Mỹ phải
sang Bắc Kinh “cầu hòa”.
Bài
báo không loan báo tin của nhà nước mà lại dựa theo tin của đài truyền
hình Nhật Bản NHK, một cách khiến độc giả cảm thấy dư luận nước ngoài
cũng chú ý. Ðài NHK cho biết Ðô Ðốc Harry Harris, chỉ huy Hạm Ðội số 7
của Mỹ ở Thái Bình Dương, sẽ gặp các tướng lãnh Trung Quốc vào đầu Tháng
Mười Một để thảo luận các vấn đề trao đổi quân sự song phương. Nhưng
đài này cũng nói rằng cuộc gặp gỡ này đã được dự trù từ lâu, trước khi
chiến hạm Lassen đi vào quanh các đảo nhân tạo tại đảo Chử Bích (Zhubi
Reef) và bãi Vành Khăn (người Nhật gọi là Minh Trị, Meiji Reef).
Sau
đó, Hoàn Cầu Thời Báo không nói đến một hành động cụ thể nào của Bắc
Kinh để chống lại chuyến đi thách thức của chiến hạm Lassen. Ngược lại,
họ chỉ trích dẫn ý kiến của các chuyên gia Trung Quốc về các vấn đề quốc
phòng. Tựu trung, hầu hết chỉ lập lại các ý kiến cũ, vừa giải thích các
sự kiện theo lối “báo lề phải.” Những ý kiến đó có tác dụng lừa dối dư
luận dân chúng trong nước Tàu, để dân có cảm tưởng chính quyền vẫn cứng
rắn, mặc dù chẳng làm cái gì cụ thể.
Chuyên
gia đầu tiên được nêu tên là Tra Hiểu Cương (Zha Xiaogang, 査晓刚), thuộc
Sở Nghiên Cứu Các Vấn Ðề Quốc Tế, ở Thượng Hải (上海国际问题研究所). Ông Cương
phân tích thâm ý của Mỹ; thấy rằng chuyến đi của tàu Lassen đã được trù
bị cho diễn ra trước một tuần, để nhân dịp Ðô Ðốc Harris tới Bắc Kinh sẽ
nhắc lại quan điểm của chính phủ Mỹ không công nhận chủ quyền của Trung
Quốc trên các đảo nhân tạo.
Nhưng
ngay sau đó, Hoàn Cầu Thời Báo giải thích thêm, dẫn ý kiến một chuyên
gia khác là Trương Quân Xã (Zhang Junshe, 张军社), thuộc Sở Nghiên Cứu Hải
Quân Trung Quốc (中国海军研究所). Ông này nhận xét rằng việc một tướng lãnh cao
cấp Mỹ qua Tàu có ý nghĩa đặc biệt; nó giúp chính phủ Mỹ hiểu rõ các
hành động bảo vệ các quyền lợi hợp pháp trong vùng Nam Hải của Trung
Quốc. Ðọc những lời giải thích này, độc giả trong nước Tàu sẽ hiểu rằng
sau vụ Lassen Ðô Ðốc Harris qua Bắc Kinh để nghe Trung Cộng “dạy dỗ” về
“quyền lợi hợp pháp” của nước Tàu ở Trường Sa!
Sau
đó, Hoàn Cầu Thời Báo lại dẫn lời một chuyên gia khác, bà Lý Giải (Li
Jie, 李解) một nữ thượng tá nổi tiếng thuộc Sở Nghiên Cứu Hải Quân, thường
hay được báo chí phỏng vấn. Bà nói rằng đây là cơ hội cho hai nước cùng
chứng tỏ quyết tâm tiến tới một cuộc hợp tác “hai bên cùng thắng - win
win,” nhằm thiết lập “quan hệ mới” giữa hai cường quốc, giải quyết các
mâu thuẫn. Ðây là một cách nói nhấn mạnh Trung Cộng ngang hàng với Mỹ,
không ai thua ai cả.
Ðể
dân Tàu thấm thía hơn tại sao Trung Cộng không bất động, Hoàn Cầu Thời
Báo ghi lời Lục Khảng (Lu Kang, 陆慷), phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao, nhắc
lại rằng trong chuyến đi vừa qua, Tập Cận Bình và Obama đã đồng ý hợp
tác với nhau. Lục Khảng còn nói Trung Quốc lúc nào cũng giải quyết các
bất đồng với các nước khác bằng phương pháp đối thoại; dù ông ta vẫn tố
cáo Mỹ đã khiêu khích Trung Quốc về mặt chính trị (dân Trung Hoa hiểu
rằng: Mỹ không hề khiêu khích về quân sự).
Ðể
giải thích thái độ của Thủ Tướng Shinzo Abe hoàn toàn ủng hộ nước Mỹ
trong biến cố Lassen, Hoàn Cầu Thời Báo dẫn lời Kim Sán Vinh (Jin
Canrong, 金灿), phó khoa trưởng trường Nghiên Cứu Quốc Tế của Ðại Học Nhân
Dân. Ông Vinh nói rằng chính phủ Nhật chỉ mong Trung Quốc gặp khó khăn ở
phía Nam để không còn quan tâm đến những mâu thuẫn Trung-Nhật. Ngược
lại, ông hoan hỉ nói tới thái độ hờ hững của hai đồng minh khác của Mỹ:
Chính phủ Nam Hàn chỉ ra thông cáo kêu gọi hai nước tự kiềm chế; Chính
phủ Australia thì chỉ lập lại quy tắc quyền tự do hải hành, nhưng nói
thêm nước Úc sẽ không tập diễn hải quân với Mỹ. Chuyên gia Tra Hiểu
Cương giải thích tại sao: Hai nước Nam Hàn và Úc đều có quan hệ kinh tế
mật thiết với Trung Quốc cho nên không muốn dính líu với Mỹ trong vụ
này! Hiện Trung Quốc là thị trường xuất cảng lớn nhất của Nam Hàn và mua
rất nhiều quặng mỏ của Úc.
Qua
bài đăng trên Hoàn Cầu Thời Báo (hai ngày sau khi vụ Lassen diễn ra),
chúng ta thấy Trung Cộng chỉ lảng tránh, tìm cách giải thích cho dân
Trung Hoa nghe xuôi tai khi họ thắc mắc vì sao nhà nước không dám phản
ứng mạnh bằng hành động. Nhưng đây không phải là lần đầu tiên Cộng Sản
Trung Quốc chịu thua khi bị Mỹ thách thức.
Hai năm trước, khi Trung Cộng công bố “Vùng nhận diện không phận”
(ADIZ) bao gồm cả đảo Ðiếu Ngư trong biển Nhật Bản, người Nhật gọi là
Senkaku. Trung Cộng yêu cầu các máy bay qua vùng này phải tự xưng danh
và thông báo lộ trình, nếu không sẽ có biện pháp quân sự! Ngay sau đó
chính quyền Obama đã công khai báo trước rồi cho B-52 bay qua vùng này
mà không hề thông báo, xưng danh để Trung Cộng “nhận diện!” Mấy ngày
đầu, Japan Airlines và All Nippon Airways đều chịu phép, thông báo lộ
trình trước khi bay qua vùng ADIZ này, nhưng sau đó, suốt hai năm qua,
các hãng máy bay Nhật cũng ngưng cái trò này. Từ đó tới nay, Bắc Kinh
đành phải bỏ qua không nói, không làm gì để xác định vùng ADIZ đó nữa.
Biển Nhật Bản gần lục địa Trung Quốc hơn Biển Ðông nước ta.
Bài
đăng trên Hoàn Cầu Thời Báo chỉ chứng tỏ thói quen nói lấp liếm của
Cộng Sản Trung Quốc khi cần vuốt ve cho dân chúng thỏa mãn tự ái quốc
gia. Ðó là sở trường của cộng sản. Nhưng trong vụ này, người ngoài cũng
nhìn thấy mâu thuẫn ngấm ngầm giữa phe quân nhân hiếu chiến và các chính
trị gia trong đảng Cộng Sản Trung Quốc.
Gần
đây đã xuất hiện nhiều cuốn sách kêu gọi Trung Quốc vùng lên chạy đua
với Mỹ quốc về quân sự. Những tác giả, thường cấp bậc trung tá, đại tá
trong quân đội, nêu ý kiến rằng Trung Quốc không nên chỉ chú ý đến việc
phát triển kinh tế cho tới khi giầu hơn nước Mỹ mà còn phải cạnh tranh
bằng vũ lực. Lưu Minh Phúc (Liu Mingfu, 刘明福), một đại tá thuộc trường
Ðại Học Quốc Phòng (国防大学) đã xuất bản cuốn “Trung Quốc Mộng,” từ năm
2011, trước khi Tập Cận Bình chính thức dùng khẩu hiệu này. Cuốn sách có
phụ đề “Hậu Mỹ quốc thời đại đích Ðại quốc tư duy dữ Chiến lược định
vị,” Tư duy đại quốc cùng định vị chiến lược trong thời đại Hậu Mỹ
quốc!” Người viết lời tựa cho sách của Lưu Minh Phúc là Thượng Tướng Lưu
Á Châu (Liu Yazhou, 刘亚洲) lại chủ trương rất khiêm tốn, ông đề cao mô
hình quản trị quốc gia của nước Mỹ, coi như một bài học mà Trung Quốc
phải noi theo.
Trước
cuốn sách của Lưu Minh Phúc, người Trung Hoa đã được đọc những cuốn
“Trung Quốc dám nói Không!” (Trung Quốc khả dĩ thuyết Bất, 中国可以说,
năm 1996) và “Trung Quốc không hài lòng” (Trung Quốc bất cao hứng,
中国不高兴, năm 2009) do Tống Cường (宋强) và nhiều tác giả biên soạn. Tất cả
khơi dậy tự ái dân tộc của độc giả; trong khi người Trung Hoa mới chỉ có
khái niệm như một dân tộc từ giữa thế kỷ 19, khi nhà Thanh bị các nước
Châu Âu bắt nạt. Các cuốn sách trên đều bán rất chạy vì gãi đúng chỗ
ngứa của dân Trung Hoa lục địa, những người chỉ quen nghe tuyên truyền
dối trá một chiều từ 70 năm nay! Các tác giả được nổi danh, kiếm được
nhiều tiền khi được mời lên đài tivi.
Ðảng
Cộng Sản Trung Quốc cho phép phong trào này dấy lên để khơi động tự ái
tập thể của dân chúng, nhờ thế giữ hơn một tỷ dân trong vòng kiểm soát
của đảng dễ dàng hơn. Nhưng suốt 15 năm qua phong trào này vẫn không
thay đổi chính sách của đảng, là chú tâm phát triển kinh tế để bảo vệ uy
tín đảng. Muốn vậy, cần duy trì tình trạng hòa bình, để hưởng những lợi
lộc khi trao đổi kinh tế với Mỹ và các nước tư bản khác. Ðó là lý do
các lãnh tụ Trung Cộng vừa nói lớn tiếng để vuốt ve tự ái dân tộc, vừa
lo kiểm soát các tướng lãnh để khỏi gây thêm rắc rối, trở ngại cho việc
giao thương. Có lúc các lãnh tụ nói quá trớn, nhưng khi bị phản ứng thì
lại đấu dịu ngay. Nhưng nhu cầu của họ là giải thích sao cho dân không
bất mãn. Hoàn Cầu Thời Báo mới làm đúng công việc đó.
Trước
hiện tượng Bắc Kinh không dám phản ứng mạnh trước chiến hạm Lassen, dù
bị khiêu khích, thì Lưu Minh Phúc cũng không dám phê phán các lãnh tụ.
Ông ta tìm cách nhìn biến cố này một cách lạc quan; tuyên bố rằng vụ
Lassen là một cơ hội may mắn! Vì tình trạng khẩn cấp thúc đẩy Trung Quốc
tăng cường sức mạnh hải quân! Ông Ðại Tá Trung Quốc Mộng này nói vuốt
đuôi giỏi cực kỳ!
0 comments:
Post a Comment